Huyền ảo và hiện thực trong kiệt tác “Nghệ nhân và Margarita” của Bulgakov
Mikhail Bulgakov là một trong những nhà văn tài năng và độc đáo nhất của văn học Nga thế kỷ 20. Ông nổi tiếng với…
Mục lục
“Về nhà” là cuốn sách quan trọng nhất, “là lý do để viết bộ sách này”. Không còn loay hoay với những câu hỏi như trong đời, đâu là việc chính, đâu là việc phụ, hay sống để làm gì, cuốn sách kể lại những nhân duyên đầu tiên – kỳ quặc, lạ lùng, đáng sợ hay vui vẻ – đã đưa chị trở lại căn nhà đích thực của mình – ngôi nhà bên trong thân và tâm, “nơi tất cả các ham muốn ghi nhận, ghi nhớ, ghi chép, suy luận, tư duy, kết nối, so sánh đều dừng bặt”.
Cũng giống như hai cuốn trước, “Về nhà” được viết từ những ghi chép tỉ mỉ của tác giả về mọi việc xảy đến trong cuộc sống, và được chị tự biên tập cắt đi chỉ còn một nửa.
“Trên cả tuyệt vời. Không phải tự nhiên mà quyển này lại được tác giả chọn để kết thúc bộ sách Bất hạnh là một tài sản. Quyển sách này quá hay, đọc xong bạn có thể cảm nhận được những bình an hạnh phúc mà tác giả đã trải qua. Rất nhiều cảm xúc nhưng tụ chung lại sau cùng chắc hẳn là An Lạc (tâm bình an sẽ cảm nhận được hạnh phúc). Cảm ơn tác giả.” (Truong Le Van – Tiki, 2019)
“Mình có duyên biết đến quyển sách này từ sự giới thiệu của một người chị mới quen. Cuốn sách thực sự chạm đến trái tim mình từ cái nhìn thiện lành đầy nhân văn, từ tình yêu thương rất dung dị mà sâu lắng của tác giả với con người và cảnh vật Hà Nội đến những câu hỏi, cách thức tiếp cận và cái nhìn đối với Phật giáo rất riêng, rất “khoa học” theo hướng của giới trí thức. Đọc sách mà tim rung lên, mắt rưng rưng. Một cuốn sách thực sự rất tuyệt vời, đặc biệt phù hợp với những ai mới chớm tìm hiểu Phật pháp. Các bạn nên đọc.” (Trần Thu Hòa – Tiki, 2019)
Xem thông tin chi tiết sách trên TikiXem thông tin chi tiết về sách trên Shopee
“Mẹ nói thế giới này có đủ loại người, mỗi người đều có một cách sống khác nhau cơ mà? Mẹ còn nói khác biệt không phải là chuyện xấu. Nhưng tại sao những lời đó luôn luôn là ngoại lệ đối với con?”
Vấp phải khó khăn tài chính ngoài ý muốn, Green phải dọn về sống chung với mẹ. Nhưng cô không về một mình mà còn dẫn theo một bạn gái khác, cũng là người yêu của mình trong suốt bảy năm qua. Ba người – hai thế hệ với tư tưởng và nhân sinh quan khác biệt sâu sắc liệu có thể chung sống yên bình dưới một mái nhà khi những nỗ lực tìm kiếm một mẫu số chung đôi lúc mang lại nhiều tổn thương hơn là hòa giải?
Về nhà với mẹ, được viết bởi ngòi bút trưởng thành đáng ngạc nhiên của tác giả trẻ Hyejin Kim, đã tinh tế chạm tới những khía cạnh mang tính thời đại đồng thời soi tỏ những góc nhìn mới mẻ về gia đình, đặc biệt về mối quan hệ mẹ và con gái.
“Đây là một câu chuyện về một người bùng nổ, người thực sự không thể hiểu được “những người trẻ tuổi”. Cô ấy không hiểu rằng thế giới đã thay đổi và mọi người đang cố gắng tiến bộ hơn. Nhưng, nhưng… chúng ta không thể thực sự đổ lỗi cho cô ấy. Cô ấy đã được nuôi dưỡng như vậy, như chúng ta có thể thấy từ góc độ của cô ấy. Tôi thấy rằng cuối cùng tôi thực sự không thể trách cô ấy, nhưng cảm thấy một chút đồng cảm với cô ấy. Một cuốn sách ngắn, quan trọng.” (Erni – Goodreads, 2022)
Xem thông tin chi tiết sách trên Tiki
Xem thông tin chi tiết về sách trên ShopeeSinh ra và lớn lên ở vùng quê nghèo hẻo lánh, Kozuka Mitsuomi sau đó đã lên Tokyo học cấp ba và làm việc tại nơi đây. Tuy nhiên cuộc sống đô thị chẳng dễ dàng chút nào. Cậu bị đuổi việc và đành quay trở về quê hương sau 10 năm xa cách.
Mười năm, làng quê của cậu vẫn như xưa, thứ duy nhất thay đổi chính là cuộc gặp gỡ với Yamato, cậu bạn đồng niên và là con nuôi của ông Kumai hàng xóm.
Một câu chuyện ấm áp giữa một chàng trai mang một mặc cảm khi bị đuổi việc và người bạn có nụ cười hồn nhiên, vô tư, giọng nói dịu dàng, tấm lòng nhân ái …
“Truyện nhẹ nhàng, đáng iu hợp với ai vốn thích một cuộc sống bình dị, làng quê sau khi vật lộn nhào lộn ở phố thị. Không có gì để chê ở một bộ truyện có mở ra có kết như thế này, chỉ là mình kỳ vọng hơi hơn một chút, ước gì tác giả vẽ thêm những cảnh làng quê, con người hài hòa nơi đây một chút thôi. mình sẽ thích hơn nữaaaa ~ Tỷ lệ giống như bưu thiếp với bìa bìa ~ trông thanh bình thường dễ chịu hơn.” (Tinh tinh – Goodreads, 2020)
“Sau 10 năm xa quê, cuối cùng vì thất nghiệp mà quay trở lại đây. Nhiều người cứ bảo là cậu đang chạy. Thật ra, cậu chỉ tìm lại chính mình.
Sau đó có một người tự nhiên xuất hiện trước cậu, vui vẻ tươi cười gọi tên cậu. Hắn nói, hắn tên Yamato.
Dù cậu có lật tẩy hay bảo vệ mình xấu thế nào đi nữa, người đó vẫn cười nói cậu thật đáng yêu.
Anh luôn bảo anh sẽ làm được và luôn nói lời cảm ơn vì có anh đồng hành.
Từ đó, dần dần, Yamato tên và cả chủ nhân cái tên đó, đều chiếm đóng trong trái tim cậu.
“Chính giây phút mà tôi không muốn phải thừa nhận, là tôi đã thua cuộc rồi.”
Tình cảm mà, dù bạn có muốn là người chiến thắng đi chăng nữa, một khi bạn đã rung động thì bạn sẽ thua thiệt rồi.
Từ trước đến nay, trải qua mất tích thật không ảo tưởng, bản thân tôi mới thấy, bạn thích người ấy, trùng người ấy cũng thích bạn thì đó là điều rất may mắn.
Bởi vì tình cảm vốn rất khó nói, càng khó để điều khiển, không thể bắt nó thích hoặc không thể thích được, vì nó không làm theo đâu.
Nhưng từng khung vẽ Yamato và Mitsuomi song hành cùng nhau, lại làm tôi thấy lòng mình cũng có chút yên bình.
Có vẻ như “Những chuyện mình từng hối hận nhiều vô kể”, nhưng chính nhờ vậy, bản thân chúng ta mới có thể suy nghĩ khác đi, học cách chấp nhận và trưởng thành. Đôi khi như vậy, cũng hay.
Sau cùng, vẫn cảm thấy thật tốt, khi bạn cảm thấy cô đơn và cùng với nhất, có người định hình tay bạn, an ủi bạn, đi cạnh bạn, cứ như hình với bóng. Người đó không quan tâm đến những người khác nói thế nào, bởi vì trong lòng họ, bạn là bạn tốt nhất rồi.” (Vân – Goodreads, 2022)
Xem thông tin chi tiết sách trên Tiki
Xem thông tin chi tiết về sách trên ShopeeDù bạn là ai, đang ở độ tuổi nào – từ những cô cậu học trò đến các bạn sinh viên, những người ra trường đi làm, các bậc trung niên… đều có thể tìm thấy những mảnh ký ức tương đồng qua mỗi phần được sắp xếp theo từng bước phát triển của tình yêu và nhận thức trên hành trình trưởng thành của mỗi con người trong tập sách này: Từ “Thế giới của mẹ và cha” diệu kỳ khai sinh ra “Thế giới của con”. Trong chính nội tại “Thế giới của con” cũng là một quá trình vận động – đi “Trong veo mắt biếc thiên thần”, hồn nhiên như sương sớm ngọt lành cho đến “Một thời áo trắng mơ màng như mây” và khi hướng mình theo những ước mơ chốn “Thị thành lạc ánh trăng gầy”, chông chênh giữa cô đơn – yêu thương – trưởng thành.
Trong những xúc cảm đi “lạc” nơi phố đó, trong cái chông chênh của xúc cảm ấy, có một miền thật đẹp mà bất kỳ ai cũng sẽ đi qua: “Thế giới đẹp vì có em và có anh”.
Em và Anh là một phần của thế giới. Em và Anh đến với nhau cũng để trưởng thành. Sự trưởng thành là khi biết hòa giữa cái Tôi và cái Ta, cái riêng và cái chung. Bởi thế nên “Nơi chúng mình yêu nhau” là một bản nhạc đàn với thật nhiều thanh âm trầm bổng, trong đục khác nhau để càng về cuối tập sách, con người ta càng biết giác ngộ đến những giá trị đích thực của Chân – Thiện – Mỹ, tìm được lối đi thoát khỏi những muộn phiền mà an nhiên dang tay ôm lấy cuộc sống. Và khi đó, Niềm An Vui cũng là một mái nhà bìn an cho mỗi tâm hồn cư trú và trở về – như một cái đích trong cuộc đời.
Khi con người ta trải qua đủ hỉ nộ ái ố, ngấm mưa gió nắng đời người, cần tự biết học cách cân bằng, lắng lại trong tâm, trở về với niềm an vui trong tâm hồn, học cách “nắm mà như buông” trên những vô thường nhân gian.
“Ừ thì như chiếc lá
Xanh cho trọn ngày xanh
Mặc thời gian hối hả
Và tiếng đời lanh canh”
“VỀ NHÀ ĐI””- tiếng gọi yêu thương gửi tới cuộc đời và lòng người – bởi cha mẹ và mái nhà, quê hương và những điều nhân nghĩa luôn là gốc rễ để từng “nhánh cây người” trổ bông làm đẹp cuộc đời.
Tập sách này là món quà của yêu thương dành trao gửi đến những yêu thương, là một ngọn lửa góp phần khơi nguồn cho từng bước chân, từng tâm hồn trở về với tâm hướng đạo sâu nặng nghĩa cội nguồn, biết nhận ra mình cần giữ và trân trọng những gì đang có trên tay trước khi chúng sẽ mất đi, tan biến theo ngọn gió vô thường
“Thơ, văn đều mang chất tự sự nhẹ nhàng của một người con xa nhà, kèm theo đó là cảm nhận của người ấy về mái nhà, gia đình và sự ấm áp của tình thân.” (Võ Phan Phương Dĩnh – Tiki, 2019)
“nội dung hay, thiết kế sách rất đẹp.” (Nguyễn Thị Phước Sang – Tiki, 2020)
Xem thông tin sách trên TikiXem thông tin chi tiết về sách trên Shopee
Đường về nhà là câu chuyện về hành trình của cô gái vượt qua quãng đường dài 3395 km từ Bắc Kinh về Hà Nội. Nó gợi lên những suy ngẫm về tuổi trẻ, về những khó khăn trên con đường của tuổi trẻ. Tuổi thanh xuân là khoảng thời gian đẹp nhất, khi đó bạn đủ sâu sắc để suy nghĩ chín chắn, lại cũng đủ ” trẻ con” để ” điên” theo cách của mình- cảm nhận mọi thứ theo cách riêng. Hãy xách balo lên, yêu chiều bản thân hơn một tý, khám phá những giới hạn của bản thân trên quãng đường dài hay trong chính tâm hồn của mình.
““Chỉ là chuyện một cô gái trẻ quyết định năm nay không về nhà ăn Tết bằng cách thông thường nữa. Nhà cô cách trường 3.395 km. Cô đạp xe từ mùa đông Bắc Kinh cóng buốt về mùa xuân Hà Nội ẩm ướt. ”
Tôi không cho rằng đây chỉ là một chuyện đơn giản, hay là điên rồ của tuổi trẻ. Với tôi đó là cả một trải nghiệm quý báu được chia sẻ và rất đáng trân trọng. Tôi bị cuốn hút ngay khi nhìn đầu đề của cuốn sách, nó thực sự làm người ta sửng sốt và tìm cách đọc xem. Không hư cấu, chi tiết, chân thực… Tất cả như làm cho người ta phải không ngừng suy nghĩ miên man cho dù tay đã rời quyển sách này. Cảm ơn tác giả đã cho một ấn phẩm rất đặc sắc ngay từ chính kinh nghiệm rất thực của một người.” (Nguyễn Tiến Lộc – Tiki, 2019)
“Tôi ngưỡng mộ nhân vật Xu trong cuốn sách. Chị bình thường như bao người, nhưng chính sự kiên định và dũng cảm đã khiến chị làm những điều phi thường, những điều mà một cô gái ít làm được.
Chị Xu và chị tác giả Đinh Phương Linh đã mang đến cho tôi thật nhiều xúc cảm. Khiến một câu hỏi trong tôi mãi chẳng trả lời này lại rõ ràng hơn bao giờ hết. Rằng, tôi có nên tin con người ở thế giới rộng lớn ngoài kia không, rằng họ có tốt đẹp, họ có sẵn lòng giúp đỡ mình mà không vụ lợi?
Dẫu rất khó để tin một người xa lạ khi ngày nay các báo chí đưa tin về những lọc lừa, dối trá, nhưng ta chỉ sống một lần trong đời, nếu không dũng cảm tin một người, thì ta sẽ cảm thấy thật hối tiếc.
Cảm ơn Đường về nhà, cuốn sách tiếp động lực cho tôi đi, để học hỏi, để lớn, để mạnh mẽ, và để hoàn thiện bản thân luôn khát khao tự do trong tôi.” (Trần Phương Thảo Vy – vnwriter, 2019)
Xem thông tin chi tiết sách trên TikiXem thông tin chi tiết về sách trên Shopee
Thu Thủy