Huyền ảo và hiện thực trong kiệt tác “Nghệ nhân và Margarita” của Bulgakov
Mikhail Bulgakov là một trong những nhà văn tài năng và độc đáo nhất của văn học Nga thế kỷ 20. Ông nổi tiếng với…
Nếu bạn đang tìm một cuốn sách đẹp tới tột cùng, một vẻ đẹp hồn hậu, trong veo và thanh khiết nhất. Chắc chắn David và cây vĩ cầm biết nói là một cuốn sách bạn không thể bỏ qua.
Trước hết, mình phải nói một vài mâu thuẫn ở chính mình:
David nhân vật chính trong cuốn sách này, theo mình là vẻ đẹp tột cùng của tâm hồn, một vẻ đẹp hồn hậu, trong trẻo thanh khiết tới tuyệt đối.
Đọc David và cây vĩ cầm, khiến mình có niềm tin mãnh liệt rằng: Cái đẹp dù không phô trương nó vẫn lan tỏa.
Nói thật, lần đầu tiên khi đọc cuốn sách này. Tới khi đọc hai phần ba cuốn sách mình cũng thấy thực sự nó cũng nhạt nhẽo kể chuyện tàn tàn. Cho tới khi mình đọc đến chương 21 “những trái tim tan nát” – chương ấy có sự kiện David bị ốm – một trận ốm mà bác sĩ nói cậu khó mà qua khỏi, chương ấy và chương sau cũng là chương làm mình xúc động mạnh mẽ nhất cuốn sách khi từng người, từng người một kể lại kỉ niệm về cậu, những kỉ niệm mà cậu đã dùng trái tim, tâm hồn và tiếng đàn của mình để làm tan chảy tâm hồn héo khô của họ, khiến họ nhận ra cuộc sống tươi đẹp, giúp họ trở nên tốt hơn, hạnh phúc hơn, bao dung hơn.
Lần này, mình mạnh dạn review cuốn sách. Mình cũng mới chỉ biết nhìn cái đẹp bằng mắt, nhưng bản thân mình cũng là một người yêu cái đẹp, yêu tự do, yêu thiên nhiên, yêu tất thảy mọi người xung quanh. Chính vậy, có lẽ, mình cũng cần đọc thêm đọc thêm David và cây vĩ cầm biết nói nhiều lần, nhiều lần nữa.Và mong ai đó đang tìm một cuốn sách đẹp cũng biết tới và tìm đọc.
Cảm ơn tác giả Eleanor H. Porter (Eleanor Emily Hodgman Porter, 1868 – 1920), tiểu thuyết gia Người Mĩ đã sáng tác một tác phẩm tuyệt vời. Cảm ơn dịch giả Đặng Việt Vân Hà đã chuyển ngữ tác phẩm với câu chữ rất đẹp. Cảm ơn công ty Kẹp Hạt Dẻ đã đưa sách tới tay bạn đọc.
Trần Thư